Cách phân biệt và sử dụng đúng từ tự tôn hay tự trọng trong tiếng Việt

Cách phân biệt và sử dụng đúng từ tự tôn hay tự trọng trong tiếng Việt

**Tự tôn hay tự trọng** là hai từ dễ gây nhầm lẫn trong tiếng Việt. Mỗi từ mang một ý nghĩa và cách dùng riêng biệt. Cô giáo sẽ hướng dẫn các em phân biệt rõ hai từ này qua những ví dụ thực tế. Các em cũng được thực hành ngay với bài tập thú vị.

Tự tôn hay tự trọng, từ nào đúng chính tả?

Tự trọng và tự tôn” đều là những từ đúng chính tả trong tiếng Việt. Hai từ này có nghĩa và cách dùng khác nhau hoàn toàn.

Tự trọng là biết giữ gìn phẩm giá, danh dự của bản thân. Còn tự tôn là đề cao bản thân một cách thái quá, có phần kiêu ngạo.

tự tôn hay tự trọng
tự tôn hay tự trọng

Ví dụ câu đúng:
– “Em là người có lòng tự trọng, không bao giờ làm việc sai trái.”
– “Anh ấy quá tự tôn nên khó hòa đồng với mọi người.”

Để tránh nhầm lẫn, các em có thể ghi nhớ: Tự trọng là đức tính tốt cần có. Tự tôn thường mang nghĩa tiêu cực về tính cách.

Tự tôn là gì và khi nào nên dùng từ này?

Tự tôn là từ chỉ thái độ tự coi trọng bản thân một cách quá mức, thường mang nghĩa tiêu cực. Khác với tự trọng – thái độ biết giữ gìn nhân cách và phẩm giá của mình một cách đúng mực.

Nhiều học sinh thường nhầm lẫn giữa hai từ này khi viết văn. Ví dụ câu sai: “Anh ấy là người có tự tôn, không bao giờ làm điều sai trái”. Câu đúng phải là: “Anh ấy là người có tự trọng, không bao giờ làm điều sai trái”.

Khi muốn nói về một người quá tự cao tự đại, không biết khiêm nhường thì dùng từ tự tôn. Giống như câu “Cậu ta quá tự tôn nên không ai muốn làm bạn”. Còn khi muốn nói về đức tính tốt đẹp của một người tui thân hay tuổi thân thì nên dùng từ tự trọng.

Để tránh nhầm lẫn, các em có thể ghi nhớ: Tự tôn = tự cao, còn tự trọng = biết trọng nhân cách. Cách phân biệt đơn giản này sẽ giúp các em dùng từ chính xác hơn trong bài văn.

Tự trọng – ý nghĩa và cách sử dụng đúng

Tự trọng hay tự tôn” là một câu hỏi thường gặp khi học sinh viết văn. Từ đúng chính tả là “tự trọng”, nghĩa là lòng tự tôn, biết giữ gìn nhân cách và phẩm giá của bản thân.

Tự trọng là một phẩm chất đạo đức quan trọng, thể hiện sự tự tin và tôn trọng chính mình. Người có lòng tự trọng luôn biết điều gì nên làm và không nên làm để giữ gìn danh dự.

Ví dụ câu đúng:
“Em phải biết tự trọng và không làm những việc sai trái”
“Anh ấy là người có lòng tự trọng cao”

Ví dụ câu sai:
“Em cần biết tự tôn để không làm điều xấu”
“Cô ấy thiếu tự tôn nên hay bị người khác coi thường”

Để tránh nhầm lẫn, các em có thể ghi nhớ: Tự trọng = Tự + Trọng (trọng là quý trọng). Còn tự tôn mang nghĩa kiêu ngạo, tự cao tự đại nên không phù hợp trong ngữ cảnh này.

Phân biệt sự khác nhau giữa tự tôn và tự trọng

Tự tôntự trọng là hai khái niệm khác biệt về phẩm chất con người. Tự tôn thiên về tính kiêu ngạo, đề cao bản thân quá mức. Tự trọng thể hiện lòng tự trọng, biết giữ gìn nhân cách và phẩm giá.

Về mặt ngữ nghĩa

Tự tôn mang nghĩa tự cho mình cao quý, thường đi kèm với sự kiêu căng và coi thường người khác. Đây là một tính cách tiêu cực cần tránh trong giao tiếp.

Tự trọng là phẩm chất đáng quý, thể hiện sự tôn trọng chính mình và biết giữ gìn danh dự. Người có lòng tự trọng luôn sống có trách nhiệm với bản thân và cộng đồng.

Về cách sử dụng trong câu

Tự tôn thường xuất hiện trong các câu mang tính phê phán: “Anh ta quá tự tôn nên không ai muốn làm việc cùng.”

Tự trọng được dùng trong ngữ cảnh tích cực: “Em là người có lòng tự trọng, không bao giờ làm việc sai trái.”

Một số ví dụ khác: “Tính tự tôn khiến anh ấy mất nhiều cơ hội.” và “Lòng tự trọng giúp cô vượt qua khó khăn.”

Các lỗi thường gặp khi dùng từ tự tôn và tự trọng

Nhiều học sinh thường nhầm lẫn giữa tự tôntự trọng. Hai từ này tuy có cách viết gần giống nhau nhưng mang ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

“Tự tôn” mang nghĩa tiêu cực, chỉ thái độ tự cao tự đại, coi mình hơn người. Ví dụ: “Nó là đứa rất tự tôn, chẳng bao giờ chịu nhận lỗi của mình”.

“Tự trọng” lại mang nghĩa tích cực, thể hiện lòng tự trọng, biết giữ gìn nhân cách và phẩm giá của bản thân. Ví dụ: “Em là người có tự trọng nên không bao giờ làm việc xấu”.

Để tránh nhầm lẫn, các em có thể ghi nhớ: “tôn” là tôn sùng quá mức, còn “trọng” là trân trọng giá trị bản thân một cách đúng mực. Cách phân biệt này sẽ giúp các em dùng từ chính xác hơn trong bài viết.

Một mẹo nhỏ tôi thường chia sẻ với học sinh: Hãy liên tưởng “tự tôn” với “tự tôn thờ bản thân” – điều này thật không tốt. Còn “tự trọng” gắn với “trọng = quý trọng” – một đức tính đáng quý.

Mẹo nhớ cách dùng tự tôn và tự trọng chuẩn xác

Tự tôntự trọng là hai từ thường bị nhầm lẫn trong cách sử dụng. Nhiều học sinh hay viết “tự trọng” khi muốn nói về lòng tự hào, niềm kiêu hãnh của bản thân.

Cách phân biệt đơn giản nhất là: Tự tôn là tự đề cao, tự cho mình là quan trọng và có giá trị. Tự trọng là biết giữ gìn nhân cách, phẩm giá của bản thân.

Ví dụ sai: “Cậu ấy rất tự trọng về thành tích học tập của mình”
Ví dụ đúng: “Cậu ấy rất tự tôn về thành tích học tập của mình”

Một mẹo nhỏ để ghi nhớ: Khi muốn nói về sự kiêu hãnh thì dùng “tự tôn” vì “tôn” là tôn vinh, đề cao. Còn “tự trọng” liên quan đến “trọng” là trọng thị – biết tôn trọng và giữ gìn phẩm giá của chính mình.

Thầy cô thường ví von: Tự tôn như ngẩng cao đầu tự hào, còn tự trọng như biết giữ mình đàng hoàng. Hai từ này tuy gần nghĩa nhưng không thể dùng thay thế cho nhau.

Bài tập thực hành phân biệt tự tôn và tự trọng

Tự tôntự trọng là hai phẩm chất quan trọng nhưng có sự khác biệt rõ rệt. Để phân biệt hai khái niệm này, các em có thể làm các bài tập sau:

Bài tập 1: Đọc các tình huống và xác định đó là biểu hiện của tự tôn hay tự trọng
– Nam từ chối nhận quà đắt tiền từ bạn vì không muốn nợ nần → Tự trọng
– Lan khoe khoang về thành tích học tập của mình → Tự tôn
– Hùng không chịu xin lỗi dù biết mình sai → Tự tôn tiêu cực
– Mai từ chối copy bài bạn dù điểm kém → Tự trọng

Bài tập 2: Viết đoạn văn ngắn phân tích hành vi của nhân vật
“Trong giờ kiểm tra, Tuấn không chép bài bạn dù biết mình sẽ bị điểm kém. Em thấy đây là biểu hiện của tự trọng vì Tuấn giữ được phẩm giá và sự chân thật của bản thân.”

Qua các bài tập trên, các em sẽ hiểu rõ hơn về sự khác biệt giữa tự tôn – thái độ tự cao tự đại và tự trọng – phẩm chất biết giữ gìn nhân cách, danh dự của bản thân.

Phân biệt tự tôn và tự trọng trong tiếng Việt Việc phân biệt **tự tôn hay tự trọng** đòi hỏi người học cần nắm vững nghĩa gốc và cách dùng của từng từ. Tự tôn thể hiện lòng tự hào, kiêu hãnh về bản thân, trong khi tự trọng là ý thức giữ gìn nhân cách và danh dự. Mỗi từ đều có vai trò riêng trong việc diễn đạt tình cảm, thái độ của con người. Các bài tập thực hành giúp người học ghi nhớ và vận dụng đúng hai từ này trong giao tiếp hàng ngày.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *